Tôi cùпg bồ đi vào khách sạп thì bắt gặp vợ đaпg vυi vẻ bêп mối tìпh đầυ, 4 cặp mắt пhìп пhaυ rồi пgay saυ đó…

Từ việc cảm thấy mình là người nắm quyền kiểm soát trong hôn nhân, giờ đây tôi bị đẩy vào tình thế bị động và lo lắng về việc mất đi phần lớn tài sản.
Năm nay 38 tuổi, tôi chưa bao giờ cảm thấy bối rối và hoang mang như lúc này. Sau 5 năm kết hôn, tôi từng tin rằng cuộc sống sẽ diễn ra một cách ổn định, thậm chí có phần nhàm chán. Tuy nhiên, hiện tại, tôi đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng, không chỉ ảnh hưởng đến tình cảm mà còn đe dọa lớn đến tài sản và cuộc sống của mình.

Tình huống tréo ngoe: Tôi cùng bồ ở khách sạn gặp vợ đang vui bên mối tình đầu - 1

Ảnh minh họa.

 

Năm ấy, khi mới 29 tuổi, tôi đã rất tự hào vì mình đạt được những thành tựu nhất định. Tôi có một công việc ổn định, là quản lý kinh doanh, thu nhập cao và một ngoại hình ưa nhìn. Nhiều cô gái vây quanh tôi nhưng cô ấy – vợ hiện tại của tôi – là người đã đeo bám và theo đuổi tôi quyết liệt nhất. Cô ấy mới chỉ 23 tuổi, trẻ trung, xinh đẹp, quyến rũ và có lẽ vì sự nồng nhiệt của cô ấy, tôi đã bị cuốn hút và nhanh chóng tiến tới hôn nhân.

Ban đầu, cuộc sống vợ chồng diễn ra khá êm ấm nhưng rồi sau khi cô ấy sinh con, tôi dần nhận ra sự thay đổi không mong muốn. Vợ tôi không còn xinh đẹp, quyến rũ như trước, cơ thể cô ấy biến đổi sau sinh, thú thực điều đó làm tôi chán nản. Không chỉ thế, vợ tôi bắt đầu trở nên phiền phức, hay càu nhàu, tôi dần không muốn giao tiếp với cô ấy nữa.

 

Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi rạn nứt đến mức tôi yêu cầu ngủ riêng, thậm chí nhiều lần đề nghị ly hôn nhưng vợ luôn từ chối, nói rằng hãy nghĩ cho con nhỏ. Lòng tôi đã nguội lạnh nên chỉ nghĩ rằng, cuộc hôn nhân này thật bế tắc, ngột ngạt.

Rồi vào một ngày, tôi gặp một người mẫu làm quảng cáo. Cô ấy xinh đẹp, trẻ trung, hoàn toàn khác biệt so với người vợ có tuổi và hay mệt mỏi của tôi. Tôi bắt đầu ngoại tình, giấu diếm vợ và tự cho rằng, mình hoàn toàn có quyền được tìm kiếm hạnh phúc khác.

 

Tôi nghĩ rằng nếu vợ phát hiện ra, việc ly hôn sẽ là điều hiển nhiên, tôi sẽ chẳng mất gì nhiều. Nào ngờ, cuộc đời không bao giờ dễ dàng như thế…

Mọi thứ bắt đầu đảo lộn khi vợ rủ tôi đi họp lớp cùng cô ấy. Ở buổi họp, tôi phát hiện ra vợ mình trò chuyện rất vui vẻ với mối tình đầu của cô ấy – một người đàn ông đẹp trai vẫn còn độc thân. Tôi không thích điều đó và rời buổi họp sớm để hẹn hò với nhân tình bé nhỏ.

 

Vào sáng hôm sau, trong thang máy của khách sạn nơi tôi đã qua đêm với nhân tình, tôi bất ngờ gặp vợ mình cùng với mối tình đầu của cô ấy. Lúc đó, tôi vẫn nghĩ mình đang kiểm soát tình hình.

Tôi cảm thấy mình bị phản bội, bị xúc phạm nặng nề. Tức giận bùng lên, tôi lập tức đánh vợ và yêu cầu ly hôn ngay tại chỗ. Nhưng điều tôi không ngờ tới là vợ không hề khách khí, cô ấy đánh lại tôi, thẳng thắn nói rằng đã nắm trong tay những bằng chứng tôi ngoại tình. Cô ấy thách thức tôi, nói rằng nếu ly hôn, người sẽ ra đi tay trắng là tôi, không phải cô ấy.

 

Kể từ lúc đó, một nỗi sợ hãi và hối hận dâng lên trong tôi. Tất cả những gì tôi đã làm, tất cả những năm tháng làm việc cực nhọc để tích góp tài sản có thể sẽ bị chia đôi sẻ nửa chỉ vì một cuộc hôn nhân đổ vỡ. Chẳng lẽ tôi sẽ phải rời đi mà không có bất cứ thứ gì trong tay? Vợ tôi, người từng không đồng ý ly hôn giờ lại trở mặt, đe dọa tôi bằng chính những bằng chứng cô ấy đã thu thập suốt thời gian qua.

Tôi không biết phải làm gì, mọi thứ xung quanh tôi dường như sụp đổ. Từ việc cảm thấy mình là người nắm quyền kiểm soát trong hôn nhân, giờ đây tôi bị đẩy vào tình thế bị động và lo lắng về việc mất đi phần lớn tài sản, thậm chí mất đi cả danh dự.

Tôi đã từng nghĩ mình mạnh mẽ nhưng hiện tại tôi chỉ là một người đàn ông đang loay hoay giữa những quyết định khó khăn và hậu quả có thể xảy đến với cuộc đời mình.

Liệu tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này, chấp nhận sự phản bội và sống trong sự giam cầm của vợ chỉ để giữ lại những gì mình đã xây dựng? Hay tôi nên chấp nhận ly hôn và đối mặt với việc ra đi mà chẳng còn mấy tài sản?
Những câu hỏi ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi, khiến tôi mất ăn mất ngủ. Tương lai thật mù mịt, tôi không biết làm sao để thoát khỏi vũng lầy này.